Xe đâm vào tảng tuyến lớn chắn ngang đường nên bị dội lại. Cũng may va chạm không lớn và túi khí trong xe đã bật ra tứ phía nhanh chóng
“Từ Noãn em không sao chứ?”
Bạch Minh Tử việc đầu tiên là quay sang kiểm tra Từ Noãn
“Không. Em không sao. Anh vẫn ổn chứ?”
“Ừm không sao. Nhưng chúng ta đều có sao đó. Hình như tuyết chắn cả hai lối rồi”
Bây giờ hai người đã trong thế tiến thoái lưỡng nan. Tiến xong được mà lùi cũng không xong.
Hai người làm xẹp túi khí rồi mở xe ra ngoài. Từ lúc bị đống tuyết chặn đến lúc hai người làm xẹp các túi khí để ra ngoài mất chỉ có 30’ nhưng tuyết đã rơi cao hơn mắt cá chân bọn họ. Không chừng vài giờ nữa phủ lấp cả cái xe cũng nên.
“Từ Noãn anh nghĩ chúng ta nên vào xe chờ cứu hộ”
“Tuyết lớn quá. Liệu…”
“Sẽ không có chuyện gì. Giám đốc biết chúng ta mất kết nối sẽ sớm tìm cứu hộ” hơn nữa ông chồng kia của em chắc cũng đang chuẩn bị cứu hai ta cũng nên.
“Vào trong xe đi Từ Noãn”
Bạch Minh Tử vẫn luôn bật xe hoạt động để hệ thống sửa ấm cho cả hai. Mặc dù hai người có vali đồ trong xe nhưng thời tiết đang âm cực độ như vậy thì đồ nào mà ấm nổi.
“Từ Noãn em vẫn ổn chứ?”
“Dạ em ổn. Anh thì sao”
“Ừm anh không sao”
“Cũng may em còn rất nhiều đồ ăn vặt và nước. Chắc sẽ không sao”
“Ừm”
...*...
Ở bên khác Bạch Nhiếp Thần đang chuẩn bị điều trực thăng đến. Nhưng câu trả lời lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tien-sinh-toi-muon-ly-hon/440809/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.