Thoáng chốc đã mấy tháng đi qua. Nhịp sống cũng đã trở lại bình thường. Từ Noãn và Minh Tử cũng quay chở về công ty đi làm lại.
Dạo này Từ Noãn cảm thấy Nhiếp Thần cực kì dính người. Cô thậm chí còn không thể nào tách anh ra khỏi bản thân mình 1 mét vuông.
Ngoại trừ giờ đi làm ở công ty. Đến giờ trưa cô cũng thấy Nhiếp Thần chờ cô dưới sảnh, chiều tối tan ca anh đều có mặt từ rất sớm. Có khi cô tan làm sớm mà không báo trước cũng đều thấy anh có mặt dưới sảnh
"Gì vậy chứ? Anh theo dõi em à? Sao em tan làm sớm cũng thấy anh đón em rồi?"
"Bà xã không phải theo dõi em đâu. Là thần giao cách cảm đó"
Cứ thần thần bí bí ẩn hiện, hỏi tới liền chối. Từ Noãn rất tin tưởng anh, nhưng cho dù như vậy đôi lúc cô cũng hoài nghi ngờ.
Anh mọi đêm bắt cô lăn giường rất sớm. Làm cô mệt mõi đến ngất rồi ngủ thiếp đi, gần sáng Từ Noãn tỉnh dậy lại không thấy anh bên cạnh giường.
Tưởng Nhiếp Thần dậy tập thể dục sớm nhưng có hôm cô coi đồng hồ lại chỉ mới 2 giờ sáng. Dạo một vòng khắp nhà cũng ko thấy anh.
Rạng sáng trong mơ màng cô thấy giường bị nhún xuống mình được ai đó ôm gọn vào.
"Ông xã anh đi đâu giờ mới về vậy?" Từ Noãn mơ hồ rúc vào người anh hỏi
Cô cảm nhận người anh cứng đờ một chập rồi mới thờ nhẹ đều đều nói
"Anh không có đi đâu cả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tien-sinh-toi-muon-ly-hon/2112889/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.