Bạch Nhiếp Thần ngồi bên cạnh cô thật lâu. Cho đến khi bờ vai kia ngừng run, rồi anh mới chậm rãi nói
"Bà xã có phải em đã biết chuyện gì rồi không?"
"..." Từ Noãn vẫn đưa lưng về phía anh
"Anh thật sự không muốn giấu em đâu, chỉ là anh muốn đợi đến lúc thích hợp hơn"
"..."
"Anh không phải là không tin tưởng em. Chỉ là anh không muốn em phải lo lắng"
Nhiếp Thần thấy cô không phản ứng, anh bắt đầu lo lắng. Chợt trong đầu nghĩ ra kế gây sự chú ý, anh bèn khẽ rên một tiếng
"Shh..."
Như anh dự đoán thì Từ Noãn từ trong chăn lật đật chui ra
"Thần à?"
Nhiếp Thần nhân cơ hội bắt lấy tay cô, lại phát hiện gương mặt nhỏ bé uỷ khuất mà ướm lệ cực kì khiến anh đau lòng. Anh kéo cô vào lòng mình xoa đầu trấn an.
"Bà xã~ anh đau"
"Đau? Lại đau ở đau. Em gọi bác sĩ Tô qua nhé?"
Từ Noãn chỉ nghe anh rên cô liền hốt hoảng tay chân luống cuống không biết chạm vào đâu. Nhìn băng gạc quấn khắp người anh khiến cô có ác cảm không mấy bình tĩnh được.
"Anh đau ở đây. Bà xã em đừng khóc nữa, nước mắt của em thật sự khiến anh muốn nhồi máu cơ tim đấy" Anh nắm lấy tay cô đặt lên nơi ngực mình nơi trái tim đang mạnh mẽ đập.
Từ Noãn sửng người hồi lâu, cô lại úp mặt dô người anh muốn nức nở
"T..tại sao anh bik thương lại không nói em chứ? Tại sao lại giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tien-sinh-toi-muon-ly-hon/2112890/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.