Hôm sauvề phủ, cả nhà đều ngồi trong đại sảnh, bao gồm cả Thanh Trụy, nàng một mìnhuống trà như không nhìn thấy hắn.
“Con nólớn rồi nhưng cũng chưa đến tuổi nạp phi nạp thiếp, cứ tìm một nha hoàn giữtrong phòng* đi.” Hiền vương phi dịu dàng lên tiếng, Hiền vương điềm đạm đáplời, rồi nghiêm khắc nhìn Diệp Khuynh An nói: “Sau này không được tới mấy chỗđó nữa, con cần người thế nào mà không được! Sao cứ phải tới chốn phong trầnnhư vậy.”
*Thôngphòng nha hoàn: danh nghĩa là nha hoàn, thực tế là cơ thiếp.
DiệpKhuynh An nhìn Thanh Trụy, thấy nàng vẫn không có biểu hiện gì mà uống trà nhưcũ, hắn cụp mắt, tay nắm chặt. Người hắn muốn, người hắn muốn thì lại có cầuthế nào cũng không cầu được.
“Hàinhi… biết rồi.”
Vương phiban đại nha đầu bên cạnh mình cho Diệp Khuynh An làm nha hoàn. Đêm đầu tiên họchung phòng, Thanh Trụy uống say túy lúy trong Đào uyển.
“Mộtđời an, một kiếp an.” Thanh Trụy bò trên bàn đá trong vườn, rượu trong bình vơihết nửa này đến nửa khác, nàng cười thất thần: “Chàng thích là được, đời này tasẽ ở bên chàng, nhìn chàng thôi… cũng được rồi.”
“ThanhTrụy.” Bỗng nhiên có người dìu nàng dậy, giọng nói của thiếu niên mang ý tráchmắng, “Sao lại uống nhiều thế này?”
“Nhiều?Hình như có hơi nhiều, đã lâu lắm rồi ta chưa từng uống nhiều rượu như vậy.Khuynh An…” Nàng mơ hồ đưa tay choàng vào cổ thiếu niên, tiếng gọi dịu dàngnhất đời này khiến tai Diệp Khuynh An đỏ lên.
“Ta đưangười về phòng trước đã.”
“Khôngvề.” Nàng nũng nịu chà vào vai hắn một cách hiếm thấy, “Hoa tiền nguyệt hạ,quỳnh tương mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271873/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.