Edit: Ys
Bên trong Phủ thành Sóc Châu là một mảnh hỗn loạn, binh lính thu dọn chiến trường, bá tánh dọn dẹp đường phố. Đoạn Tư đứng ở phía trước doanh trại ngoài thành, hắn vẫn mặc áo giáp, chỉ là những vết máu trên người và mặt đã được lau khô, Mạnh Vãn đứng bên cạnh hắn.
Đoạn Tư nâng đôi tay lên chắp trước ngực, nắm ngón tay đan vào nhau đặt trên môi, tách ra, rồi lại đan vào.
Mặc dù biết đây là thói quen mỗi khi hắn suy nghĩ, nhưng có đôi lúc Mạnh Vãn không thể hiểu được hắn đang nghĩ gì, nàng ta dò hỏi: “Thuấn Tức, ngươi đang lo lắng cho Hàn giáo uý và Hạ Tiểu Tiểu sao?”
Tin tức vừa mới truyền đến, Hàn Lệnh Thu đi đón Hạ Tiểu Tiểu tới Sóc Châu bị quân Đan Chi tập kích, trước mắt không thể liên lạc được.
Hiện giờ đã là buổi sáng ngày thứ hai, Hàn giáo uý và Hạ Tiểu tiểu vẫn không có tin tức gì.
Đoạn Tư đảo mắt sang nhìn, nhưng ánh mắt lại trống rỗng không hề có tiêu điểm, hắn cười lắc đầu.
“Ta không lo lắng cho Hạ Tiểu Tiểu.”
“Vậy ngươi…”
“Báo!” Thám tử chạy như bay đến, quỳ xuống trước mặt Đoạn Tư, nói: “Bẩm tướng quân, xe ngựa của Hàn giáo uý và Hạ cô nương đang tới, nửa nén hương nữa là đến Phủ thành.”
Đoạn Tư cười cười với Mạnh Vãn, nói: “Ta bảo rồi, không cần lo lắng cho nàng, phái người đi nghênh đón đi.”
Khi Mạnh Vãn nhìn thấy xe ngựa của Hạ Tiểu Tiểu thì thoáng giật mình. Xe ngựa này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-de-dang/2835257/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.