Edit: Ys
Vừa mới nói xong, mọi người trong doanh trướng đều kinh ngạc. Mạnh Vãn nói: “Hiện giờ thời tiết vẫn rét lạnh, nổ tung sông Quan thì có tác dụng gì? Nổ được mấy ngày mặt sông sẽ lại đóng băng.”
“Khí hậu ở khu vực sông Quan vốn rất dễ chịu, vào đông nước sông cũng sẽ không đông lại, năm nay gặp phải đợt rét đậm trăm năm khó gặp nên mới đóng băng thôi. Nhưng ta xem thấy đợt rét đậm này không kéo dài bao lâu nữa đâu.” Hạ Tư Mộ bấm ngón tay tính nhẩm, nói: “Mười ngày sau nhiệt độ sẽ tăng mạnh, khí lạnh lui đi, tiết trời sẽ trở nên ấm áp. Nếu trước đó mấy ngày các ngươi cho nổ sông Quan, nước sông sẽ không thể lại đóng băng trong thời gian ngắn. Mặc dù sau đó thời tiết có lạnh trở lại, thời điểm lạnh nhất có lẽ sẽ kết một tầng băng mỏng trên mặt sông, nhưng không có khả năng đưa người qua được nữa.”
Đoạn Tư bật cười, hắn nói: “Ta cảm thấy đây là một ý kiến hay.”
Ngô Thịnh Lục nhìn Hạ Tư Mộ rồi lại nhìn Đoạn Tư, nói: “Cho nổ sông Quan rồi sao nữa? Rút về Lương Châu?”
Đến bây giờ đạp bạch quân vẫn không biết Tần soái gửi qua Đoạn Tư quân lệnh gì, Ngô Thịnh Lục đoán là muốn trì hoãn tốc độ của quân chi viện Đan Chi, bọn họ dùng kế vườn không nhà trống, rồi lại cho nổ sông Quan, có thể kéo chân quân chi viện Đan Chi nửa tháng đã là tốt lắm rồi. Dù sao thì đạp bạch quân hết thảy chỉ có tám vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-de-dang/2835253/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.