Edit: Ys
Giọng hắn rất nhẹ, kéo ra một hơi dài, như thể một tiếng thở dài thổi qua linh hồn nàng.
Một tiếng Hạ Tiểu Tiểu này làm Hạ Tư Mộ ngây ngẩn. Nàng kinh ngạc một hồi lâu mới nhướn mày hỏi: “Ngươi có thể thấy ta?”
Đoạn Tư không đáp lại.
Lúc này Hạ Tư Mộ mới phát hiện, không phải Đoạn Tư đang nhìn nàng, ánh mắt hắn xuyên qua hồn phách của nàng nhìn về nơi xa xăm phía sau nàng.
Hạ Tư Mộ quay đầu lại nhìn theo mắt hắn, thấy một đàn quạ đen nghìn nghịt chao đảo trên bầu trời sông Quan.
Những con quạ đó như một trận mưa lớn màu đen, vì thấy được đồ ăn mà hưng phấn kêu to, vây quanh thi thể của lũ Hồ Khế đáng thương rỉa mổ. Khung cảnh này giống hệt như ngày đó nàng đến Lương Châu.
“Hạ Tiểu Tiểu… Nàng tới sao?”
Đoạn Tư nhẹ giọng nói, hắn không muốn để ai khác nghe thấy, hiển nhiên là đàn quạ này khiến hắn nhớ tới Hạ Tư Mộ.
Hạ Tư Mộ quay đầu nhìn vào ánh mắt sâu thẳm như đáy đại dương của Đoạn Tư, hết thảy sự việc xảy ra từ lúc mới gặp cho đến bây giờ xẹt qua đầu nàng, khoé môi chậm rãi cong lên.
“Ngay từ đầu ngươi đã chú ý đến ta sao?”
Nơi đầu đường Lương Châu đầy ắp những con quạ, nàng cầm một cái đầu đứng ở đó, bởi vì hắn đã chú ý từ lúc đó, nên mới nghĩ nàng và quạ đen có liên quan với nhau.
“Như vậy, ngày đó ở nghĩa trang, cũng là ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nhat-de-dang/2835251/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.