Tô Dĩ Trần khó hiểu nhìn Bùi Túc Nguyệt.
Đôi mắt phượng xinh đẹp của Bùi Túc Nguyệt chan chứa hình bóng anh, y dường như đang rất khẩn trương, chỉ biết si ngốc tới gần Tô Dĩ Trần. Rèm mi mảnh dài rũ xuống hơi hơi run rẩy, dường như không dám nhìn thẳng người trước mắt.
Môi y khẽ động, âm lượng nhỏ đến mức chỉ bản thân mình nghe thấy.
- Không nhớ rõ cũng không sao hết, anh vẫn nhớ em là được rồi... truyện teen hay
Bạch nguyệt quang quả thật xinh đẹp đến mức khiến người ta khó mà không động lòng.
Nhưng nhìn y tự mình lẩm bẩm, trong mắt Tô Dĩ Trần nhất thời hiện lên cảm giác một lời khó hết. Anh có chút kì quái nhìn Bùi Túc Nguyệt, liền quên mất phải tiếp tục diễn xuất.
Bùi Túc Nguyệt rốt cuộc là đang lầm bầm làu bàu cái gì vậy trời? Bọn họ trước kia mặc dù là đồng học, nhưng cũng không tới mức phải nhận ra nhau đâu mà nhỉ?
Anh đối với Bùi Túc Nguyệt không có một chút xíu ấn tượng nào hết á.
Thấy bộ dạng Tô Dĩ Trần giống như gặp phải yêu ma quỷ quái, mi mắt Bùi Túc Nguyệt run lên, phượng mâu nhiễm mấy phần ướt át, dáng vẻ này không khỏi làm Tô Dĩ Trần nhớ đến chú chó hoang trước đây mà mình từng gặp, lúc anh cho nó ăn, đôi mắt to tròn đen nhánh của nó cũng ngập nước long lanh hệt như này.
Ngữ khí Tô Dĩ Trần hơi nghi hoặc nói:
- Cậu đến tìm tôi rốt cuộc là muốn nói cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-van-nhan-me-he-voi-the-than/3487716/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.