Bên ngoài nhà vệ sinh, đám tiểu thái tử kia đã cười nói rời đi, bốn phía rất nhanh liền yên tĩnh trở lại.
Tô Dĩ Trần dùng một tay đẩy Bùi Túc Nguyệt đẩy ra.
Bùi Túc Nguyệt không kịp phòng bị lảo đảo lui lại một bước, Tô Dĩ Trần nhìn cũng không nhìn y, trực tiếp đẩy cửa phòng đi ra ngoài.
- Tô Tô, đừng đi.
Bùi Túc Nguyệt vô cùng lo lắng đuổi theo phía sau, y vươn tay giữ chặt cổ tay anh, lại bị Tô Dĩ Trần hất ra.
Tô Dĩ Trần không muốn ở chỗ này lãng phí thời gian, anh mặt mũi tràn đầy kỳ quái quay đầu nhìn Bùi Túc Nguyệt, ngữ khí nghi hoặc:
- Cậu nói thẳng đi, rốt cuộc cậu muốn gì?
Bùi Túc Nguyệt chậm rãi rũ mắt.
- Tô Tô, rời khỏi hắn đi. Cố Hàn Chu đối với em không tốt, hắn không trân trọng em, loại người này có điểm nào xứng với em chứ?
Lúc Bùi Túc Nguyệt nhắc đến Cố Hàn Chu, đáy mắt y toàn bộ là ghen ghét đố kị.
Đương nhiên, dù Cố Hàn Chu có đối xử tốt với Tô Dĩ Trần đi chăng nữa thì Bùi Túc Nguyệt cũng sẽ dùng mọi thủ đoạn cướp Tô Tô về.
Ý nghĩ này Bùi Túc Nguyệt không nói ra, chỉ lặng lẽ quan sát phản ứng của Tô Dĩ Trần.
Mà Tô Dĩ Trần thì sao?
Anh chẳng có phản ứng gì cả.
Anh đương nhiên không thể nghe lời tên bạch nguyệt quang đột nhiên từ đâu nhảy ra này, vả lại, hợp đồng giữa anh và Cố Hàn Chu vẫn còn hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-van-nhan-me-he-voi-the-than/3487717/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.