Sáng hôm sau khi vừa rời giường, Kỷ Thời Vũ lập tức lên Wechat trả lời Đái Tĩnh.
[Mẹ Hoàng, hôm nay con thấy đỡ hơn rồi, đợi chút nữa con gọi xe qua đó nha.]
Tin nhắn gửi đi không bao lâu, di động liền thông báo tin nhắn Đái Tĩnh trả lời lại.
[Được, được, không cần gọi xe đâu, lát nữa mẹ kêu tài xế qua đó chở con.]
Kỷ Thời Vũ nhanh chóng gõ chữ trả lời [Không cần phải phiền toái như vậy đâu, con gọi xe qua đó nhanh hơn.]
Kỷ Thời Vũ khăng khăng muốn tự mình gọi xe, Đái Tĩnh không ép cô nữa.
[Vậy được, trên đường con nhớ chú ý an toàn.]
Sau khi Kỷ Thời Vũ đến Hoàng gia, đã hơn 10 giờ sáng.
Đới Tĩnh nhiệt tình bày trái cây và đồ ăn nhẹ ra trước mặt cô, sau đó quan tâm hỏi: “Con cảm mạo đã đỡ hơn chưa?”
Kỷ Thời Vũ xấu hổ ho một tiếng, nói: “Con ngủ một giấc, đỡ hơn nhiều rồi.”
“Vậy là tốt rồi.” Đái Tĩnh cười nói.
“Trưa nay con muốn ăn cái gì, để mẹ kêu dì Trương đi mua.” Đái Tĩnh lại hỏi.
“Trưa nay ăn món có thịt là được rồi.” Kỷ Thời Vũ cười nói.
“Vậy làm giống trước kia đi, làm món sườn xào chua ngọt con thích nhất, cá hấp, sau đó lại kêu dì làm thêm bít tết cho con.” Đái Tĩnh nói.
Kỷ Thời Vũ gật đầu đáp: “Dạ.”
Cô rất vừa lòng thức ăn ở Hoàng gia.
Dứt lời, Đái Tĩnh tìm dì Trương dặn dò đồ ăn cho bữa trưa, thuận tiện kêu Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-nhu-nhuoc-khong-the-tu-ganh-vac/3477822/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.