Sau khi phát video, Đái Tĩnh chưa kịp lấy lại tinh, Hoàng Mộng Tuyết đã vội vàng mở miệng giải thích.
“Không phải, mẹ, mẹ nghe con giải thích, con là lấy lại vòng cổ từ tay Kỷ Thời Vũ, sau đó cất vào trong hộp trang sức.” Hoàng Mộng Tuyết sốt ruột giải thích.
Nghe được Hoàng Mộng tuyết giải thích, Đái Tĩnh hoài nghi nhìn cô.
Giờ phút này trong mắt Đái Tĩnh không còn tín nhiệm Hoàng Mộng Tuyết.
Kỷ Thời Vũ bất đắc dĩ mà lắc đầu, cười nói: “Hoàng Mộng Tuyết, bản lĩnh trợn mắt nói dối của cậu thật là cao siêu.”
“Vậy tôi đây khiến cho cậu hoàn toàn hết hy vọng.” Cô mở ra đoạn ghi âm, nội dung ghi âm là cuộc đối thoại vừa rồi giữa cô Hoàng Mộng Tuyết.
Chỉ từ cuộc trò chuyện này, có thể thấy Hoàng Mộng Tuyết nói dối hết lần này đến lần khác.
Khóe miệng Kỷ Thời Vũ câu lên, nói: “Không nghĩ tới đúng chứ, tôi không chỉ quay video, còn ghi âm nữa.”
“Mẹ, con…..” Hoàng Mộng Tuyết rũ đầu xuống.
“Cho nên, là con trộm vòng cổ và khuyên tai của mẹ, sau đó nhét dưới giường Thời Vũ?” Trong giọng nói Đái Tĩnh lộ vẻ khó tin.
Đái Tĩnh càng nghĩ càng không thể tưởng tượng.
Đồng thời bà cũng suy nghĩ cẩn thận lại chỗ không thích hợp vừa rồi.
“Khó trách vừa rồi con nói Thời Vũ lấy vòng cổ của mẹ, mẹ còn thấy có chỗ nào không đúng, lúc trước mẹ chỉ hỏi con có thấy Thời Vũ vào phòng mẹ không, lại không đề cập tới việc mẹ bị mất vòng cổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-nhu-nhuoc-khong-the-tu-ganh-vac/3477821/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.