“Người trên ảnh này là ai? Nhìn quen mắt đến kỳ lạ a?” Kỷ Thời Vũ từ từ nói.
Hoàng Mộng Tuyết nhìn về phía cô, muốn tức giận nhưng vẫn nhịn xuống.
Rốt cuộc, cô ta là tới châm ngòi ly gián mối quan hệ giữ Kỷ Thời Vũ và vợ chồng Hoàng Văn Hoa.
Trước tiên, cô ta không thể đàm phán thất bại với Kỷ Thời Vũ.
Hoàng Mộng Tuyết lại lần nữa mỉm cười, nói: “Cậu không cảm thấy bé gái trong bức ảnh này có vài phần giống cậu sao?”
Nghe Hoàng Mộng Tuyết nói, Kỷ Thời Vũ làm ra vẻ mà giương mi mắt, “Nha, đúng vậy.”
“Cho nên, người trong ảnh này là tôi.” Cô nói, sau đó nhíu mày lại, “Chỉ là, nhà cậu sao lại có ảnh lúc nhỏ của tôi?”
Hoàng Mộng Tuyết nhìn cô, trong ánh mắt để lộ ra vài phần cạn lời.
“Thật ra tớ không phải là con ruột của ba mẹ tớ,” Hoàng Mộng Tuyết rũ mắt, bắt đầu kể lại lai lịch bức ảnh này, “Tớ được ba mẹ nhận nuôi ở viện phúc lợi, ba mẹ đã từng có một đứa con gái ruột, nhưng rất nhiều năm trước con gái họ đi lạc, lúc bé gái đi lạc khoảng chừng 2 tuổi, bức ảnh này được chụp trước lúc con gái ruột ba mẹ tớ đi lạc.”
Kỷ Thời Vũ giương mắt nhìn Hoàng Mộng Tuyết, trầm lặng một lát, nói: “Cho nên, cậu muốn nói tôi chính là con gái đã đi lạc nhiều năm của ba mẹ cậu.”
“Không phải tớ nói, sự thật chính là như thế.” Hoàng Mộng Tuyết khẳng định.
Vẻ mặt Kỷ Thời Vũ thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-nhu-nhuoc-khong-the-tu-ganh-vac/3477816/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.