Tuy rằng bọn họ sớm dự đoán được kết quả này, nhưng là dự đoán cùng sự thật ngay trước mắt là hai việc hoàn toàn khác nhau.
Rất nhanh Đái Tĩnh gọi điện thoại tới, Đái Tĩnh ở đầu bên kia điện thoại, ngữ khí kích động: “Mẹ Kỷ à, bà có lấy được bảo báo cáo giám định chưa?”
Mẹ Kỷ trầm mặc vài giây, trả lời: “Ừ, tôi nhận được rồi.”
“Vậy là bà cũng thấy được kết quả giám định rồi, Thời Vũ thật sự là con gái tôi.” Đái Tĩnh lại nói.
Mẹ Kỷ lại rầu rĩ “Ừ” một tiếng.
“Vậy,” Đái Tĩnh nói, “Cứ làm theo những gì chúng ta đã bàn bạc trước đo đi.”
Bàn luận lúc trước của bốn người họ là để cha ba Kỷ mẹ Kỷ nói chân tướng sự thật cho Kỷ Thời Vũ biết, quyết định như thế nào là do Kỷ Thời Vũ quyết, bốn người bọn họ đều không được can thiệp.
Dù thế nào thì Kỷ Thời Vũ cũng đã thành niên.
“Được.” Mẹ Kỷ nhẹ giọng đáp, “Mấy ngày nay tôi sẽ tìm cơ hội nói với Tiểu Vũ.”
Đái Tĩnh ở bên kia di động như muốn nói cái gì, mẹ Kỷ lại nói: “Chuyện lớn như vậy, nếu đột nhiên nói với Tiểu Vũ tôi sợ con bé không thể tiếp thu ngay được, làm cái gì cũng phải có tuần tự tiến trình.”
Kỷ gia đối xử thế nào với Kỷ Thời Vũ, mắt Đái Tĩnh cũng thấy được.
Mẹ Kỷ làm như vậy cũng là lo cho Kỷ Thời Vũ, bọn họ cũng sợ Kỷ Thời Vũ nhất thời khó có thể tiếp nhận họ, cũng sinh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nguyet-quang-nhu-nhuoc-khong-the-tu-ganh-vac/3477815/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.