Lương Khất bị siết, giật mình tỉnh táo. Y vội chống tay, ưỡn người, lưng y hơi ngã ra sau, cổ ngưỡng lên, tóc theo cổ hất lên tạo thành một đường cong tuyệt đẹp. Lương Khất ý đồ mượn lực Hoàng Hoa mà đứng dậy.
Ánh trời chiều ám hoàng len lỏi tia tim tím vàng vàng, ánh vào tấm màn rèm kiệu, lấp lánh ẩn hiện trên vai gầy của Lương Khất. Hoàng Hoa nhìn khuôn mặt ngượng ngùng đỏ bừng kia như thấy một màn kinh diễm, cái mặt già nua cũng đỏ bừng.
Lương Khất lúng túng vội dời người ngồi tựa vách đối diện. Tuy nói kiệu rộng lớn, nhưng vóc người Hoàng Hoa cao to cũng chiếm diện tích không ít. Lương Khất cố thu mình trong một phạm vi nhỏ nhất, sợ chỉ cần duỗi chút chân cũng sẽ đụng đến tên gia hỏa kia.
Cả một đường cả hai đều lúng túng im lặng.
Cho đến cổng của Lương gia thì trời cũng đã tối hẳn.
Sau khi đi qua hậu viện, Lương Khất dẫn Hoàng Hoa đến phòng của Lương Quân Nhất.
Lương phủ rộng lớn nhưng gia nhân cực ít. Lương Khất qua loa giải thích vì sức khỏe của gia mẫu không tốt, nên gia phụ đã điều một nửa số hạ nhân đi theo về quê để tiện bề chăm sóc người. Còn một nửa ở lại chăm sóc đệ đệ và trông coi nhà cửa.
Hoàng Hoa không phải người đa tâm, cũng không để ý chuyện nhà người ta nên không thắc mắc sâu.
Thật ra, Lương Khất sợ lại phát sinh như vụ Hải đại phu,nên y đã đuổi bớt hạ nhân. Trong phủ hiện tại, chỉ để lại một vài người trung thành biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-long-chi-uoc-he-liet-thieu-gia-nha-ho-luong/1787648/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.