Tay của Tần Cô Đồng từ từ đặt lên chuôi kiếm.
Đội quân đất nung của vị huyền thiết tướng quân trước mặt quá mức quỷ dị, sẽ không vô duyên vô cớ mà xuất hiện ở đây. Tâm trí nàng đang quay cuồng, nàng hô hấp chậm lại và yên lặng theo dõi.
Trương Đà chủ tuy tính tình nóng nảy, nhưng đã cùng Hoắc Đại đương gia dãi nắng dầm mưa ở trên giang hồ suốt 20 năm trời. Hiểu biết và tầm mắt không cần phải nói, người luyện võ có sáu giác quan nhạy bén, vị tướng quân thiết giáp kia toát ra khí thế nguy hiểm, trước khi tới gần phải đầy cảnh giác.
Đôi mắt hổ của Trương Đà chủ nheo lại, nghĩ đến tất cả những điều kỳ lạ của đêm qua. Hắn cầm thanh đại đao có lưng vàng bên hông, trầm giọng hỏi: "Đường xa là khách, bằng hữu đi đường bộ hay đường thủy, đến ăn cơm trắng hay cơm đen. Nói rõ danh hào để cho huynh đệ biết xưng hô như thế nào."
Tần Cô Đồng còn tưởng tướng quân thiết giáp này sẽ không trả lời. Đến lúc hắn ta vừa mở miệng, âm thanh như phát ra từ đáy giếng trong động, không thể nghe rõ tiếng ngâm nga: "Bảo vật lưu lại, người tự vẫn."
Trương Đà chủ lập tức giận dữ, mắng: "Ngươi con mẹ nó là cái quỷ gì? Dám ở trước mặt Lão Tử mà ra oai. Ta khinh!"
Hắn lấy ra thanh đại đao, vung lên theo tay. Trong không trung vang lên một tiếng trong trẻo sắc bén – "Keng!"
Âm thanh cuối cùng rung động, vài hơi thở liền trôi qua. Chiếc lông vũ màu trắng trên đầu mũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hop-gl-hiep-khach-hanh/444869/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.