Nếu con người thật sự có khả năng đoạt hồn, thì giờ khắc này chính là lúc Bạch Tê Lĩnh muốn cướp lấy hồn phách của Hoa Nhi nhất. Hắn không ngờ một cô nương gầy yếu như Hoa Nhi lại có sức lực mạnh bạo và ngốc nghếch thế.
Trong khoảnh khắc cơ thể Bạch Tê Lĩnh lộ ra ngoài, cả hai rơi vào một sự im lặng đáng sợ.
"Tiểu nhị gia" kia đang ngẩng cao kiêu hãnh, gân xanh cuồn cuộn. Hoa Nhi còn chưa kịp nhìn rõ, Bạch Tê Lĩnh đã kéo một góc chăn vừa vặn che lại. Bọn sơn tặc lóc thịt hắn, vậy mà lại để cho hắn 'nguyên vẹn'. Cũng coi như tích đức hành thiện rồi.
"Ồ." Hoa Nhi kêu lên một tiếng, mới nhớ đến "phi lễ vật thị *", vội ném chăn trở lại. Nàng nghĩ, cái thứ đang ngẩng cao kiêu hãnh kia, chắc là thứ mà nha hoàn trèo giường kia đã nắm lấy, là thứ khiến Bạch Tê Lĩnh nôn mửa không ngừng.
* 非禮勿視 - Phi lễ vật thị: không nhìn điều sai trái Hoa Nhi chưa từng thấy Bạch Tê Lĩnh đỏ mặt. Bạch Nhị gia có bản lĩnh thông thiên, không gì là không thể, khi đỏ mặt cũng có thể sánh với Quan Công. Hắn đỏ mặt, Hoa Nhi cũng đỏ mặt, đứng đó nghẹn lời hồi lâu, cuối cùng buông một câu: "Xui xẻo!" Bạch Tê Lĩnh nghe xong giận dữ, muốn ngồi dậy tranh luận với nàng, nhưng vừa chống tay lên đã phải co người lại. Vật kia gây nhiều bất tiện, hắn không thể thu phóng tự nhiên, huống chi khoảnh khắc ngồi dậy vết thương khắp người đau nhói. Hắn hít một hơi sâu, đành nuốt xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-sau-tham-co-nuong-dung-khoc/4682032/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.