"Nói thêm vài lời đi, Bạch Tê Lĩnh." Hoa Nhi nhẹ nhàng ôm hắn: "Huynh nói thêm vài lời, bọn họ đến sẽ đưa huynh đi. Huynh không sợ chết sao? Bọn họ nói, âm phủ không nhận loại người ngang ngược không sợ chết như huynh, sợ loại người này xuống đó gây rối."
"Huynh đúng là loại người gây rối, lỡ như huynh thấy ai không vừa mắt, lại ném người ta vào chảo dầu mà chiên."
"Vậy thì ma quỷ cũng xui xẻo, làm người đã đủ khó rồi, làm quỷ còn phải gặp huynh."
Hoa Nhi rõ ràng đang nói đùa, nhưng Bạch Tê Lĩnh không trả lời, nàng sắp khóc rồi. Trước đây hai người đấu đá qua lại, nàng vì kiêng dè hắn mà thường ở thế yếu, khó khăn lắm mới chiếm được thế thượng phong, nàng lại cảm thấy vô vị.
"Tôn Yên Quy, cái tên hay." Bạch Tê Lĩnh gắng sức nói một câu, nhận thấy nàng ghé tai lại gần, liền nói lại lần nữa: "Tôn Yên Quy, cái tên hay."
Như nhớ ra điều gì, hắn mở nắm tay đang siết chặt, bên trong là một bông hoa nhỏ sắp bị bóp nát. Hoa Nhi kinh ngạc nhìn, lúc này hắn lại cười một tiếng.
Bông hoa nhỏ bị bóp nát, không lớn nổi, giống như nàng.
Cười xong không còn động tĩnh gì nữa.
Bạch Tê Lĩnh chìm vào một giấc mơ. Những người trong giấc mơ đó mang đủ loại khuôn mặt kỳ quái. Kỳ lạ là hắn có thể nhận ra họ qua vẻ ngoài xấu xí: là phụ thân của hắn, huynh trưởng của hắn, những kẻ ác mà hắn từng gặp, tóm lại không có một người tốt nào. Trong mơ, hắn tung hoành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-sau-tham-co-nuong-dung-khoc/4682031/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.