Đột nhiên ,ánh sáng lại lóe lên, không gian bốn phía biến thành một vùng tuyết trắng xóa, chỉ có dưới chân hai người là một con đường nhỏ lót đá. Bởi vì không gian biến sáng, hai người theo bản năng rút tay lại, điều này khiến mặt của Diệp Y cũng bỗng dưng ửng đỏ. Nhưng Diệp Y lập tức tỉnh táo, rồi nhìn bốn phía. Đây là một mảnh tuyết trắng xóa, hoàn toàn không nhìn được điểm cuối. Bốn phía trừ tiếng hô hấp của chính bọn họ, ngoài ra cũng không có nghe được cái gì. Yên tĩnh như vậy không khỏi làm người có điểm sợ hãi. Cái không gian này dường như ngăn cách với thế gian.
Ở trên đời này có một truyền thuyết được truyền đi: “Nguyệt nhi viên cao cao quải bách dạ lâm bạch mang mang. Thập bộ lộ thông bách dạ mạc hồi đầu một nhân tích. Thành nhi nghiễm tam nhật tuyệt bách dạ thành xử xử hiện.”
Truyền thuyết đó chính là ám ngữ để đi thông qua Đào Nguyên hương và thành Bách Dạ. Ai nếu phá giải được ám ngữ này, thì có thể đi vào nơi thế ngoại đào nguyên trước kia. Nhưng từ lúc câu đồng dao kia bắt đầu truyền tán đến bây giờ, ba năm nay không nghe nói có ai phá giải được. Nhưng chuyện này không bởi vì thế mà im hơi lặng tiếng, mà ngược lại càng oanh động cả nước.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.