“Được rồi, Diệp Y ngươi vừa rồi cùng thủ môn sứ giả nói chuyện với nhau, ta nghe xong cảm thấy rất không hiểu, rốt cuộc là có ý tứ gì vậy?” Tuyết Thần ở bên cạnh hỏi Diệp Y. 
“Ờ, khi sứ giả xuất hiện, ta dùng những vật có thể phản chíu ở trên người để quan sát, nhưng chỉ nhìn thấy hình ảnh mơ hồ của sứ giá, mà không có nhìn thấy hình ảnh cái cửa. Tuy là từ cảm giác và sự kéo dại đến bên cạnh của cánh cửa lớn đã khiến cho người ta tưởng rằng đó là đại môn, nhưng hình ảnh của cánh cửa không có, vậy cửa sẽ không phải thật sự”. Diệp Y giải thích, cũng lấy ra ‘Dật văn lục’ vừa đi vừa ghi lại hết thảy sự việc phát sinh lúc nãy. 
“Vậy huyễn cảnh thì sao?” 
Diệp Y ngược lại làm ra một bộ dáng hết cách “Cái đó ta cũng không phải thấu hiểu. Ta chỉ là ở trong không khí đụng tới một vài tảng đá không nhìn thấy được, sờ qua thì thấy giống như hình người. Ta nghĩ, trước ta nhất định đã có người tới đây, nhưng có thể là chạm vào cơ quan nào đó, mà bị trừng phạt. Hai điểm kết hợp lại, cho nên ta mới tuỳ tiện nói đại, ai ngờ hắn tự nhiên giải trừ ảo thuật của chính mình đi”. 
Tuyết Thần nghe xong không khỏi cười ‘phát xích’ 
“Phía trước có một thôn trang, đến đó hỏi tin về bạch đào ngọc đi”. Diệp Y đóng ‘Dật văn lục’ lại. 
Diệp Y và Tuyết Thần đi vào tiểu thôn trang. Từ đầu đến cuối của thôn trang rất giống với cái Đào Nguyên hương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-da-ky/37474/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.