Điền Hồ thở dài :
- Dù muốn dù không, chúng ta cũng không thể để phí thời gian. Phiền Băng muội cùng Cao Chưởng mônluân phiên đưa Bội Cơ theo. Nhị ca thì mở đường, đệ và Tạ Chưởng môn sẽ ở sau tùy cơ tiếp ứng ! Đi đi !
Theo cách sắp đặt của Điền Hồ, Nam Cung Phách hăm hỡ dẫn đường cho mọi người ly khai đáy vực :
- Lúc vào ta phải mất ba ngày. Vậy là đủ thời gian để lúc thoát ra, Bội Cơ cũng vừa vặn hồi tỉnh.
Bách Lý Băng ôm khư khư Bội Cơ trên tay :
- Muội chỉ hy vọng đây là lần lầm lỡ cuối cùng của Bội Cơ. Giả như nàngsau này ngựa quen đường cũ, vô tình tiết lộ cho kẻ khác biết cách đốiphó quái mộc, ắt sẽ có người tìm đến và nghĩ kế giải thoát cho KhươnHoàng, họa sẽ theo họa nhân lên.
Cao Như Nguyệt đi bên cạnh Bách Lý Băng chợt tỏ thái độ không hài lòng :
- Theo ta, cách tốt nhất vẫn là loại trừ Khương Hoàng vĩnh viễn. Kẻo sau này lại có thêm một Khương Du - Thượng Quan Du thứ hai.
Tạ Vân Lâu phì cười :
- Tạ mỗ hoàn toàn hiểu tâm trạng Cao Chưởng môn. Tuy nhiên, nếu chúng takhông cho Bội Cơ hoặc bất kỳ ai khác biết về những gì có liên quan đếnKhương Hoàng, và nhất là liên quan đến quái mộc, thử hỏi, một mìnhKhương Hoàng làm sao thoát cảnh bị sanh cầm vĩnh viễn ?
Cầu Phi húy tán thành :
- Giết họ một người, dù là ác nhân, thì hành vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-u-linh/2457995/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.