Nam Cung Phách và hầu hết những nhân vật theo chân đều không chờ đợi điều này.
Bỡi trước mặt mọi người lúc này, ngay khoảng trống khá rộng nằm lọt thỏmgiữa một bên là dãy rừng già xanh thẩm và bên còn lại chính là rặng núiđá mọi người vừa rời khỏi, là một mình Bách Lý Băng đang bị vây giữa một bọn Tử Y Nhân độ khoảng mười người.
Chiếm nửa khoảng trống còn lại là một mình Điền Hồ đứng đối diện với Thạch Yến, Tư Mã Hợp và Lục Lão Bát Quái Môn.
Đứng xa hơn một chút là mà đôi nam nữ với tuổi tác không mấy tương xứng vàđôi nam nữ này được một đoạn người ngoài hai mươi nhân vật đứng hầuthành hai hàng ở phía sau.
Bao nhiêu nhân vật đó điều chỉ đứng trong tư thế diện đối diện và như chưa có dấu hiệu nào cho thấy đã có sự đối chiêu.
Cục diện chỉ có phần biến động khi nam nhân trong đôi nam nữ kia bỗng lược mắt nhìn đoàn người Nam Cung Phách vừa đến.
Nam nhân đó phát thoại sang sảng, đầy uy quyền và không phù hợp với niên kỷ đã ngoại lục tuần :
- Sao không thấy Khương Hoàng ? Có phải Điền Hồ chỉ giả vờ như thế để cốtình kéo dài thời gian, chờ lũ vô dụng các võ phái dẫn xác đến nạp mạng ?
Đã có một người phát thoại, đương trường liền vang loạn lên đủ mọi thanh âm. Đầu tiên là Nam Cung Phách sửng sốt nêu nghi vấn :
- Chuyện gì đã xảy ra ? Sao Tam muội tử vẫn chưa giải thoát cho Đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-u-linh/2457997/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.