Sáng sớm, đám quân binh còn đang ngáy ngủ. Hôm qua là mùng hai tết, người ta nói cả năm chỉ có ba ngày này được ăn chơi, cho nên tối qua là một đêm khá linh đình. Dù rằng vài huynh đệ của bọn họ vừa chết trận hôm trước nhưng con số đó so với tổng thể thì chả đáng là bao.
Tối qua Thạch Lưu tổ chức một bữa tiệc linh đình, lương khô tích trữ một tháng cơ hồ dùng gần hết. Hàng trăm vò rượu cướp được mấy tháng nay nằm lăn lóc trên sàn. Có tụ chia ra uống rượu ăn thịt, có tụ lại tập trung lại đánh bài, đổ bầu cua cá ngựa. Tuy bọn họ là quân khởi nghĩa nhưng lại không có áp lực gì quá nhiều, vì bọn họ không được cường đại cho nên những sự kiện gần đây không có tư cách xen vào, tất cả những gì cần làm là ăn chơi cho thật thống khoái.
Khi Thạch Lưu mở mắt thì mặt trời đã lên quá đỉnh đầu, đầu hắn còn đang ong ong vì lượng lớn rượu hôm qua. Thạch Lưu đẩy hai ả nữ nhân đang ôm mình ra. Thạch Lưu đứng dậy vươn vai thoải mái, hắn quả thật cao lớn hơn người thường, tuy võ công không cao nhưng thân thể khoẻ mạnh rắn chắc cùng với hai thanh chuỳ đã từng cứu mạng Thạch Lưu nhiều lần.
Thạch Lưu là một người rất đam mê quyền lực, tuy nhiên hắn cũng biết lùi biết tiến. Sở dĩ Thạch Lưu khởi quân nổi dậy không phải là vì lý tưởng chung, đơn giản là vì hắn muốn có quyền lực. Trước khi chết cha hắn có dặn, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-anh/2049685/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.