Ở thành Bách Hoa, có một cô gái được mọi người tôn là tiên nữ. Chính nét đẹp thanh lệ của cô cùng với thứ khí chất sang trọng kỳ lạ đã khiến người ta chỉ dám ngước mắt lên nhìn mà không dám làm gì khác. Nếu như nói Hồ Điệp phu nhân chính là nữ nhân khiến cả thiên hạ đắm say thì Đạm Ưu Nhã chính là đoá sen trắng thuần khiết không ai dám hái.
Đáng tiếc, trời thường không thương phận má hồng, sinh ra trong gia đình giàu có và có truyền thống nho giáo, nhưng gia đình của Đạm Ưu Nhã vẫn không thoát khỏi cảnh bị người sinh ghen ghét, hãm hại khiến cho tan nhà nát cửa, từ một tiểu thư quyền quý, trang đài, Đạm Ưu Nhã phải bán mình làm một cô gái rót rượu ở lầu xanh.
Thế sự vô thường, mấy năm trôi qua, tiểu thư Đạm gia ngày nào đã chết, chỉ còn lại một tài nữ tên Đạm Ưu Nhã. Thứ khí chất sang trọng kia có lẽ không thể phai mờ đi theo năm tháng, nhưng lòng người thì sớm đã chết từ lâu.
Đạm Ưu Nhã không có chút than phiền gì, từ nhỏ gia đình của nàng đã có dạy, làm người thì nên cam chịu một chút, giúp người đừng mong người ta giúp lại, mà người ta hại mình thì cũng đừng trả thù làm gì, thù hận sẽ tiếp nối thù hận. Thế là Đạm Ưu Nhã cũng an phận, chịu kiếp sống hoa sen giữa nơi bùn hôi, người đời thấy tiếc nhưng lại không làm gì, bởi họ cũng sợ sen đã đi rồi thì chẳng còn gì để ngắm.
“Đạm cô nương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-anh/2049686/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.