Nhóm sĩ phu đều sửng sốt.
Bọn họ gây rối vì ca kĩ cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, Khổng Linh này luôn đóng cửa không ra, cũng không dám xuất đầu, chỉ cũng chỉ thường thôi, chỉ là một quả hồng nhũn, chưa từng nghĩ đến, vừa thấy mặt giọng điệu lại ngang tàng như vậy.
Tuy nhiên Lư Thường Thanh này cũng không vừa, tri phủ Đại Danh ông ta cũng dám giáo huấn, huống chi là viện trưởng Lập Pháp Viện, hừ nói: - Gây rối? Mong Khổng viện trưởng suy nghĩ kĩ trước khi nói, nếu không phải Khổng viện trưởng vẫn cứ đóng cửa không quan tâm, chúng ta sao phải như thế, nếu sai cũng là Khổng viện trưởng ngươi sai trước.
Lư lão đầu này quả nhiên là nhanh mồm nhanh miệng. Khổng Linh bị những lời ngày của ông ta làm nghẹn nhưng không phản bác được, nói: - Bản quan quả thật có sai, chuyện này bản quan sẽ kiểm điểm. Những chuyện này khoan hẵng nói, các vị tới Lập Pháp Viện ta rốt cuộc là có việc gì?
Lư Thường Thanh hất đầu, hừ nói: - Theo lão phu biết, Lập Pháp Viện này vẫn đứng về phía dân chúng.
- Không sai.
Khổng Linh gật đầu.
Lư Thường Thanh lại nói: - Hơn nữa mỗi điều luật của Lập Pháp Viện phải thông qua biểu quyết giơ tay của trăm vị Lập Pháp Ti, mới có thể thông qua.
Khổng Linh cười nói: - Xem ra Lư Lão gia hiểu rất rõ Lập Pháp Viện chúng ta.
- Không dám, không dám
Lư Thường Thanh khoát tay, lại nói: - Không chỉ có như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296028/chuong-1727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.