- Bốp!
Vô cùng thanh thúy, nếu phán đoán từ âm thanh này, có thể đoán ra bạt tai này dùng tới chín phần lực, đánh mạnh vào mặt, chính là lực đạo không đủ.
Trong nội đường nháy mắt im lặng như tờ.
Một cái tát này thật quỷ dị, căn bản không có bất cứ dấu hiệu báo trước nào. Phải biết rằng một khắc trước Lý Kỳ còn đang cười ha hả, đương nhiên, dù là hiện tại, trên mặt Lý Kỳ vẫn treo nụ cười ôn hòa.
Đây là ảo giác sao?
Không ai dám tin vào đôi mắt và tai của mình, chuyện này --- thật không có đạo lý.
Lư Thường Thanh sống đến tuổi này, đây là lần đầu tiên bị người khác đánh, càng miễn nói đến là tát, ông ta cũng không dám tin, khiếp sợ đến mức không cảm nhận được sự đau đớn trên mặt, mở to hai mắt, ngây ngốc nhìn Lý Kỳ, hai mắt nhìn chằm chằm.
Khổng Linh kia cũng ngây ra như phỗng, tên Lý điên này quả là danh bất hư truyền!
Bất kể thế nào, cũng không nên đánh người nha, hơn nữa Lư Thường Thanh còn không đắc tội với Lý Kỳ, cấp bậc lễ nghĩa chu toàn, tôn xưng một tiếng Xu Mật Sứ cũng không có chỗ nào không thỏa đáng, chuyện này quả là không thể tưởng tượng nổi.
Qua một lúc lâu sau, Lư Thường Thanh vẫn khiếp sợ mới phản ứng lại, rung giọng nói: - Ngươi --- ngươi làm gì?
- À? Xem ra ta vẫn chưa biểu hiện tới nơi tới chốn.
Lý Kỳ nói xong, đột nhiên vung tay trái lên, lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296029/chuong-1728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.