Lúc trước Lý Kỳ nam chinh Đại Lý, Nam Ngô, đó là bởi vì Đại Lý và Nam Ngô vô cùng mấu chốt đối với chiến lược toàn cục Đại Tống. Triệu Giai cũng sợ nội bộ mâu thuẫn, dù sao Nam Ngô vẫn không an phận, cùng so sánh, Nhật Bản không trọng yếu với chiến lược của Đại Tống như vậy, bởi vì Nhật Bản sẽ không hoàn toàn tạo thành nửa điểm uy hiếp với Đại Tống.
Xuất binh với Nhật Bản, chỉ là vì mở rộng biên cương tích đất, ngấp nghé vàng bạc của Nhật Bản, không hơn, cũng không có lý do gì khác, cũng không tìm được lý do khác.
Đây cũng là lí do tại sao lúc trước khi quân Kim đóng quân ở Vân Châu, Triệu Giai quyết đoán lựa chọn buông tha cho Nhật Bản, bởi vì thứ Triệu Giai coi trọng không phải là hải ngoại, mà là chiến trường tây bắc. Nhưng phía tây đang đánh hăng say, cải cách đang tiến hành trong khí thế hừng hực, cho nên Triệu Giai không thể bảo Lý Kỳ lãnh binh xuất chinh.
Sau khi đại quân xuất chinh, Lý Kỳ đã giao nhiệm vụ giám thị chiến cuộc Nhật Bản cho Hàn Thế Trung đang đóng giữ ở Lai Châu. Ngoài ra, Hàn Thế Trung còn có một nhiệm vụ, đó chính là đảm nhiệm hậu cần, không bao lâu nữa, y còn có thể suất lĩnh thủy quân Phúc Châu tiến đến Cao Ly, chịu trách nhiệm liên hệ với đường biển Tây Hải và Đông Hải của Nhật Bản đang bị chia cắt cùng với địa khu Quan Đông.
Nếu là lúc trước, Hàn Thế Trung chắc chắn sẽ khó chịu, ta đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296027/chuong-1726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.