Đêm đã khuya.
Nhưng bên trong doanh trại quân Tống vẫn rất náo nhiệt.
Nhưng bọn họ không phải đang ăn mừng mà là đang dọn dẹp chiến trường, những âm thanh náo nhiệt kia chẳng qua chỉ là những tiếng kêu rên than vãn.
Trong quá trình diễn ra chiến trận, mọi người đều chém giết đỏ cả mắt, chẳng quan tâm được nhiều đến vậy, nhưng khi trận chiến vừa kết thúc, đợi trong lòng mọi người đã bình lặng, thứ bao vây xung quanh họ vĩnh viễn luôn là sự thê lương, dù là đối với bên thắng lợi, hay là bên thất bại.
Cảnh tượng hậu chiến cũng có thể thể hiện rõ nhất sự tàn khốc của chiến tranh.
Đây lại là trận đánh giữa gần hai trăm ngàn người, hơn nữa lại diễn ra vào thời điểm kết thúc giữa hoàng hôn và đêm tối, chỉ vận chuyển xác người e cũng phải tốn đến mấy ngày.
Đương nhiên, quy trình phức tạp nhất vẫn là cứu chữa người bị thương.
Nhưng mệnh lệnh của Lý Kỳ lần này không chỉ có chữa trị vết thương cho người của mình, mà còn yêu cầu chữa trị cho người bị thương của đối phương, nói một cách thực tế thì, hi sinh chút ít lúc này sẽ thu được nhiều thành quả ngày sau, đây rõ ràng là một cuộc buôn bán có lời.
Gió đêm lướt qua, ánh nến trong lều lớn lắc lư không ngừng.
Lý Kỳ nằm trên giường một hồi lâu nhưng thực tình không ngủ nổi, mấu chốt nằm ở chỗ những kiếng kêu rên thê lương thảm thiết khiến tâm hồn hắn có chút bất an, hắn dứt khoát đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295709/chuong-1518-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.