Nhìn chung năm nghìn năm lịch sử Hoa Hạ,những kẻ mạnh mẽ anh hùng như Văn Thiên Tường được mấy người, ngược lại loại gian thần như Trương Bang Xương, Ngô Tam Quế, Thạch Kính Đường đâu đâu cũng có, nhiều không đếm xuể, đã vậy kẻ đi sau còn thâm hiểm hơn kẻ đi trước.
Đạo lý này kỳ thực rất đơn giản, con người ai nấy đều ích kỷ, trong lúc thái bình, bọn chúng nguyện lòng trung thành với Hoàng đế, bởi Hoàng đế có thể ban cho chúng đủ quyền lực, của cải, nhưng giờ đây, nếu ngươi vẫn trung thành với Hoàng đế, ngươi sẽ lâm vào cảnh tay trắng, ngược lại Lý Kỳ có thể bảo vệ tài sản và địa vị của chúng, không dám nói toàn bộ, nhưng nhất định sẽ có không ít người theo Lý Kỳ.
Ai mà không sợ chết.
Đây là bản tính con người, không trừ ai.
Bất kì sự đấu tranh nào, đều xuất phát từ bản tính con người.
Cũng chính Văn Thiên Tường đã viết ra những câu tuyệt cú để đời:
- Xưa nay con người có ai là không chết, hãy để lòng son chiếu sử xanh.
Thế nhưng, quả thật là tài văn chương của Văn Thiên Tường là khoáng cổ tuyệt kim sao?
Hiển nhiên không phải, bởi điều hắn luôn ngưỡng mộ trong lòng là tinh thần anh hùng chính nghĩa.
- Ôi!
Nói đến đây, Lý Kỳ bỗng thở dài đứng dậy, đi vào giữa, nói:
- Ngưu Cao, lần này xuất chinh, chúng ta đã giết bao nhiêu người.
- Hả?
Ngưu Cao sửng sốt, nghĩ ngợi hồi lâu, đáp:
- Chưa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295707/chuong-1517-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.