Ngưu Cao vô thức chỉ vào Lý Kỳ, nhưng lời nói đến miệng rồi lại ngừng, chỉ dùng ánh mắt nói với Lý Kỳ, ngài đây là đang đùa đấy ư?
Mà đừng nói đến hắn, đến cả Triệu Tinh Yến, Nhạc Phi bọn họ ai nấy đều há mồm trợn mắt.
Trò đùa này có hơi quá đáng.
Lý Kỳ vờ giận dỗi nói:
- Thế nào? Ngươi xem thường bổn soái ư?
- Không dám, không dám.
Ngưu Cao vội vã hươ hươ đôi tay, nịnh nọt:
- Kế sách của Xu Mật Sứ ta chưa từng được chứng kiến, không dám giấu Xu Mật Sứ, lão Ngưu ta luôn tin tưởng rằng trên đời này vốn không có chuyện gì có thể làm khó Xu Mật Sứ, đây chỉ là chuyện Nam Ngô cỏn con, giao cho đám thuộc hạ chúng ta là được rồi, để Xu Mật Sứ ra tay có khác nào giết gà mà dùng dao mổ trâu đâu.
- Dao mổ trâu?
Lý Kỳ cười nói:
- Ý ngươi chỉ con dao chuyên dùng để chém cái đầu ngươi sao?
Ngưu Cao ha ha nói:
- Trước mặt bọn nhãi Nam Ngô, ta cũng được coi là một con trâu, nhưng trước mặt Xu Mật Sứ người, ta chỉ là một con gà thôi.
-....!
Lý Kỳ không còn lời nào để nói.
Thời gian Ngưu Cao ở cạnh Lý Kỳ là lâu nhất, tình cảm thân thiết như huynh đệ. Triệu Tinh Yến lắc đầu cười khổ sở, sau đó liền nói với Lý Kỳ:
- Xu Mật Sứ, trong quân đội không được nói đùa, người thân làm Xu Mật Sứ sao có thể thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295706/chuong-1516-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.