Hiển nhiên, hắn là muốn ép khô giá trị của hoàng gia!
Cao Nha Nội vừa nghe thấy thế, thầm nhủ một tiếng xong rồi. Công đầu này không thể để Túy Tiên Cư cướp lấy được, liền nói:
- Quỹ từ tiện Thanh Thiên của chúng ta bao trọn số còn lại.
Trải qua cuộc chiến bảo vệ Khai Phong, lại cộng thêm sự giúp đỡ của Hoàng Trạch, quỹ từ thiện Thanh Thiên của y đến giờ cũng đã rất lớn. Những chiếc bánh Trung thu này thật sự không đáng là gì hết.
Lời này y vừa nói ra, lập tức thu hút được vô số ánh mắt căm hận. Nịnh bợ như vậy, ngươi cũng muốn nuốt lấy một mình, quá là tham lam.
Có câu nói này của ngươi, ta cũng đã yên tâm rồi. Lý Kỳ bật cười ha hả nói:
- Nha Nội quý là nghĩa đệ của Hoàng thượng, có thể có được suy nghĩ này, ta rất hiểu. Nhưng nếu một mình ngươi bao trọn, như vậy là đã làm lẫn lộn ý của Hoàng thượng rồi.
Ngoài Cao Nha Nội trong lòng không vui ra, những người khác đều lần lượt gật đầu.
Lý Kỳ sợ Cao Nha Nội tiếp tục giằng co, liền nói:
- Được rồi, để chúng ta và Hoàng thượng cùng thưởng thức chiếc bánh Trung thu chí tôn. Nhưng, bánh Trung thu có hạn, quý là ở tấm lòng, xin các vị thứ lỗi cho mới đúng.
- Thần (thảo dân) bái tạ Hoàng thượng ban ân.
Mọi người cùng đồng thanh hành lễ với chiếc bánh Trung thu chí tôn đó.
Oa! Làm lớn như vậy đấy! Lý Kỳ thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295429/chuong-1341-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.