Phàm thì dính tới hoàng gia, hoặc là sẽ một bước lên trời, hoặc là nhảy xuống 18 tầng địa ngục. Bất kỳ chuyện gì cũng đều là như vậy, dù là chuyện làm ăn.
Chỉ dựa vào hai từ “Ngự tứ”, bánh trung thu hoàng gia bỗng nhiên bán hết sạch. Cho dù là giá của bánh trung thu hoàng gia đắt gấp đôi bánh trung thu thường, nhưng ngươi không mua thì có nghĩa là không ủng hộ Hoàng thượng. Lý do này đã đủ rồi.
Không chỉ như vậy, bánh trung thu mà Túy Tiên Cư chuẩn bị cũng là trong ngày này, tiêu thụ sạch, lập kỷ lục tiêu thụ bánh trung thu trong tết trung thu. Muốn lập được kỷ lục này cũng chỉ có Lý Kỳ mới đủ khả năng phá đi.
Tất cả những điều này mặc dù là điều mà Lý Kỳ sớm đã tính toán rồi. Nhưng tận mắt chứng kiến cảnh này, hắn vẫn mỉm cười như nở hoa, nói chuyện gẫu với Tả Bá Thanh. Tuy nhiên hai người đều lặng lẽ tránh xa hỏi chuyện về mặt chính trị, chỉ nói chuyện ăn uống.
Tiếp theo, Lý Kỳ và đám người Thái Kinh, Tần Cối, Vương Trọng Lăng giao lưu với nhau vài câu, sau đó thì rời khỏi đó.
Hắn cũng đã nói, tết trung thu chú ý nhất là đoàn viên một nhà. Nhưng ngày lễ là ngày thương nhân tranh thủ kiếm sống. Hắn kiếm được tiền nuôi sống gia đình, chỉ cần bố trí đám người Quý Hồng Nô tới đây ăn bữa cơm chiều đoàn viên.
Lý Kỳ tới sớm chuẩn bị trước trong phòng. Chiếc rèm cửa này chỉ nhìn thấy bên trong có bốn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295430/chuong-1342-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.