Tông Trạch đứng bên cạnh nghe thấy thế thầm kinh ngạc, thầm nghĩ lẽ nào tài nghệ nấu ăn của Kim Đao Trù Vương đã đạt tới cảnh giới này rồi. Nếu không dùng nửa cũng có thể nấu ăn được.
Chờ cho tên đồ tôn đó đập khối đá vỡ vụn ra, con gà bên này cũng đã ướp được tương đối rồi. Lý Kỳ đặt con gà đã ướp lên lá sen gói chặt lại, sau đó đặt vào bên trong bình gốm, dùng lá sen to phủ lên, bịt kín lại. Sau đó lại bảo đảm hoàn toàn đã kín, mới vùi bình gốm vào trong đống đá, bên ngoài cho thêm một quả trứng gà sống. Sau đó gọi người xách nước tới.
Món ăn này không dùng lửa, ngược lại lại dùng nước? Hành động này của Lý Kỳ đã khiến cho những người còn lại đều khó hiểu, trong lòng vô cùng mong đợi.
Lý Kỳ múc ra một bầu nước, liếc mặt nhìn mọi người, nói:
- Nhìn kỹ nhé.
Nói xong, liền đổ nước lên tảng đá.
Chỉ nghe thấy tiếng “xoẹt xoẹt xoẹt” phát ra, nhất thời bốc lên từng đợt khói trắng.
Những người còn lại bỗng nhiên thấy kinh ngạc.
Kim Đao Trù Vương, Triệu Tinh Yến cùng kinh ngạc nói:
- Vôi?
Lý Kỳ cười khổ nói:
- Ta tưởng các ngươi sớm đã biết rồi chứ.
Tảng đá này chính là đá vôi làm ra phấn viết.
Hai người lộ rõ vẻ xấu hổ. Vừa rồi họ mới thực sự không chú ý, giờ như bừng tỉnh ngộ, lần lượt mỉm cười gật đầu, dường như đã hiểu dụng ý của Lý Kỳ. Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295023/chuong-1055-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.