Lý Kỳ và Tông Trạch lại đang trao đổi ý kiến lẫn nhau về vấn đề của Đăng Châu. Đối với tấm lòng vì nước vì dân đó của Tông Trạch, Lý Kỳ lại càng quan tâm về toàn bộ bố cục. Vì đại cục, hắn không hề do dự từ bỏ một chút, như vậy, giữa hắn và Tông Trạch cũng có một số điểm khác biệt. May mà Lý Kỳ vô cùng xem trọng Tông Trạch, cũng không dồn ép y. Hai bên mỗi người nhường nhau một bước, cộng thêm Triệu Tinh Yến ở bên cạnh giải thích, cũng không xảy ra tranh chấp quá lớn.
Nhưng giao tình giữa hai người cũng đã tồn tại sự tranh giành nho nhỏ này. Tiến thêm được một bước, Lý Kỳ ngoài miệng còn ngọt ngào, xưng hô cũng chuyển từ Tông Tri phủ sang Tông bá bá.
Lát sau, chỉ thấy phía trước bỗng có một đoàn người đi tới, khoảng chừng hơn 10 người, còn có ba chiếc xe lừa. Trên xe lừa còn đặt mấy chiếc hòm gỗ màu đỏ.
- Tới rồi.
Lý Kỳ nhìn những người đó cười nói.
Tông Trạch đưa mắt nhìn theo, khóe miệng bỗng hiện lên nụ cười khổ. Rõ ràng là Lý Kỳ vừa nói muốn để đầu bếp của mình và lang trung đi không phải là ý tưởng đột phát, mà sớm đã có dự tính sẵn rồi. Song, dù như vậy, y cũng vẫn khéo léo từ chối, liền nói:
- Kinh tế sử, người ta thường nói, không có công không nhận thưởng. Món quà này quả thực là quá lớn, Tông Trạch nhận cũng có chút hổ thẹn.
Lý Kỳ cười ha hả nói:
- Tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295022/chuong-1055-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.