Sau khi rượu ngon mồi ngon xong rồi, lại là lúc phân ly.
Đám người Lý Kỳ, Triệu Tinh Yến tiễn Tông Trạch khoảng chừng 10 dặm đường. Khi thấy sắp ra khỏi phạm vi của kinh sư, Tông Trạch liền dừng lại, lần thứ ba chắp tay nói:
- Các vị xin dừng bước, hôm nay đa tạ Kinh tế sử thịnh tình khoản đãi, Tông Trạch xin cáo biệt từ đây.
Lần này Lý Kỳ không miễn cưỡng nữa, chắp tay hồi lễ nói:
- Tông bá bá thuận buồn xuôi gió.
- Sau này gặp lại.
- Sau này gặp lại.
Tông Trạch lại chắp tay với hai người, sau đó đi về phía đông.
Triệu Tinh Yến nhìn theo bóng Tông Trạch, bỗng lên tiếng:
- Ngươi thật là may mắn, có thể gặp được Tông bá bá. Với tài năng của Tông bá bá, tương lai nhất định sẽ giúp được ngươi rất nhiều.
Giọng nói cực kỳ bình thản, giống như cuộc nói chuyện rất bình thường.
Lời này nghe thì có vẻ chua chát, Lý Kỳ nhíu mày lại nhìn Triệu Tinh Yến nói:
- Cô ghen tị à?
Triệu Tinh Yến hơi giật mình, nói:
- Ta ghen tị? Ta chỉ là cảm khái cho vận may của ngươi quá tốt.
Nói xong, nàng liền lên ngựa, quay đầu đi về phía trong thành.
Lý Kỳ cũng lên ngựa, đi theo, nói:
- Sai rồi! Chuyện này chẳng liên quan gì tới may mắn. Đây là nhân phẩm của ta tốt.
- Nhân phẩm?
Triệu Tinh Yến hiếu kỳ nói:
- Trên người ngươi còn có thứ này sao? Lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295024/chuong-1056-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.