Các đại thần còn lại cũng lần lượt cảm thấy ngưỡng mộ không ngừng. Trong lòng lại có thêm đánh giá mới về địa vị của Lý Kỳ.
Nhưng suy nghĩ lại, cũng khó mà hiểu được, kỳ thực năm nay Lý Kỳ đã lập được bao nhiêu công lao. Nhưng quan vị lại vẫn được giữ ở tam phẩm, không tăng lên. Hành động này của Tống Huy Tông, không nghi ngờ chính là muốn bù đắp cho Lý Kỳ.
Sau khi Lương Sư Thành tuyên đọc thánh chỉ xong, bản thân lại nói lời chúc mừng Lý Kỳ, tặng một hậu lễ, sau đó được mời vào trong.
Có lẽ là hết rồi. Lý Kỳ thở phào một cái, sớm đã mệt tới mức không đi được nữa rồi. Ngẩng đầu lên nhìn, lại thấy trời sắp về chiều rồi, bên trong vẫn khí thế ngất trời. Lý Kỳ lười đi vào, do đó đã để vợ chồng Bạch Thì Trung đi vào. Một mình hắn ngồi ở trước cửa, nghỉ ngơi một chút.
Nhưng mông vừa mới ngồi xuống, lại là một cỗ xe ngựa dừng ở trước cửa. Lý Kỳ nước mắt tuôn rơi, khóc lóc kể lề:
- Trời ơi, rốt cuộc vẫn còn chưa hết à! Ta chỉ là một đầu bếp mà!
Chiếc xe ngựa này vừa dừng lại, liền thấy một đại mỹ nữ vội vàng xuống xe.
Chính là Phong Nghi Nô.
Lý Kỳ thở phào nhẹ nhõm. Người phụ nữ của mình đương nhiên là không cần vào nghiêm trang nói lời khách khí rồi. Ngay cả người cũng không đứng dậy, chỉ là vẫy tay yếu ớt cười nói:
- Haiz, người đẹp!
Phong Nghi Nô lập tức thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295007/chuong-1045-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.