Mãi cho tới gần canh ba, những vị khách này mới lần lượt cáo từ. Về phần đám người Cao Nha Nội, tất cả đều bị mang đi rồi, không còn ai ngoại lệ. Từ sắc mặt âm trầm đó của Cao Cầu cũng không có gì là khó thấy, sau khi về nhà Cao Nha Nội chắc chắn sẽ bị một trận chửi bới thậm tệ.
……………
Đêm đã về khuya, gió đêm thổi tới nhẹ nhàng mang đi nhưng muộn phiền hỗn độn trong lòng.
Liên tiếp hai ngày không chợp mắt, Lý Kỳ lúc này lại không hề buồn ngủ chút nào. Khoác thêm chiếc áo khoác, một mình đứng trong đình, sắc mặt vô cùng âu sầu, bỗng khẽ thở dài, lắc đầu.
- Thật không ngờ, đêm nay ngươi lại vẫn còn thở dài.
Phía sau bỗng vang lên tiếng người nói.
Lý Kỳ quay đầu lại nhìn, là Bạch phu nhân, liền cười nói:
- Mẹ vợ, hôm nay thực là vất vả cho người rồi.
- Những lời khách khí này miễn đi.
Bạch phu nhân lắc đầu, tò mò nói:
- Ngày vui như vậy, sao ngươi lại có bộ dạng đầy tâm sự thế?
Lý Kỳ hơi sửng sốt, cười khổ nói:
- Có lẽ là vì quá mệt. Đúng rồi, mẹ vợ, hôm nay đã đến bao nhiêu người?
Bạch phu nhân cười nói:
- Ta nghĩ là bởi vì bình thường ngươi quá vô danh, ngoài lên triều ra, hầu như ngươi không tụ tập với bọn họ. Mặc kệ ngươi là từ Yến Kinh trở về, hay là từ Phượng Tường trở về, đều không mừng công như vậy. Nghĩ ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295008/chuong-1045-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.