Thằng nhãi này thật đúng là chết cũng không thay đổi tính nết! Lý Kỳ thầm thở dài một cái, lại đi nghênh tiếp. Người đến chính là Vương Trọng Lăng và phu nhân của ông ta.
- Vương thúc thúc, dì Vương.
- Hiền điệt, chúc mừng!
- Đa tạ, đa tạ.
Lúc này, Bạch phu nhân cũng đi tới, kéo Vương phu nhân sang một bên nói chuyện. Còn Vương Trọng Lăng thì nói vài câu với Lý Kỳ, liền cùng Bạch phu nhân đi tới hậu đường.
Vợ chồng Vương Trọng Lăng vừa mới đi khỏi, Tần phu nhân cũng đã tới.
Đây là tình huống thần mã. Lý Kỳ lại đi lên tiếp đón, nói:
- Phu nhân, phụ mẫu của người vừa mới đi vào.
Tần phu nhân nói:
- Ta nhìn thấy rồi.
Lý Kỳ hiếu kỳ nói:
- Vậy sao người không cùng tới với họ?
Tần phu nhân có vẻ hơi mất hứng nói:
- Chuyện này có gì mà vì sao? Phụ thân bọn họ là đại diện Vương gia. Ta là đại diện Tần gia, không cùng một bên, cũng không có gì là lạ.
Còn có chuyện này nữa sao? Tần gia? Nếu ngươi không nói, ta cũng quên mất ta luôn là bên Tần gia. May mà một người phụ nữ như ngươi còn trấn thủ trận địa! Lý Kỳ mỉm cười gật đầu nói:
- Vâng vâng vâng, suýt nữa ta quên mất chuyện này rồi.
Tần phu nhân lại cười nói:
- Chúc mừng ngươi. Hôm nay ngươi đã được làm cha rồi. Nói chuyện cũng không thể không đứng đắn như trước được nữa, da dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295006/chuong-1044-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.