Giáo trường Long Vệ Quân thành Bắc
Gió thu lướt qua không cuốn theo những chiếc lá khô như trước kia, cũng không mang theo những ngọn cỏ khô, trong giáo trường đã được quét tước sạch sẽ, không có một hạt bụi nào.
Lúc này trên thao trường không có binh lính đang luyện tập, từ khi Lý Kỳ nhậm chức tới nay, tình huống này thường xuyên xuất hiện, thậm chí có khi cả mấy ngày liền không thấy ai cả, không cần hỏi cũng biết binh lính trong doanh trại này đã ra ngoài dã luyện.
Lý Kỳ và Mã Kiều ngồi trong đại đường trống trải, trong đó không có cả hạ nhân châm trà rót nước.Chỉ chốc lát sau, truyền vào tiếng bước chân nặng nề, Ngưu Cao đi nhanh đến, ôm quyền nói:
- Khởi bẩm Bộ Soái, đã đưa toàn bộ người tới.
Lý Kỳ ừ một tiếng, bỗng nhiên giơ tay lên ngoắc ngón tay.
Ngưu Cao sửng sốt, lập tức tiến lên thấp giọng nói:
- Bộ Soái có gì dặn dò?
Lý Kỳ nhỏ giọng hỏi:
- Những người này đáng tin không?
Ngưu Cao nói:
- Không ai đáng tin cậy cả.Lý Kỳ cười hỏi:
- Sao lại không đáng tin?
Ngưu Cao đáp:
- Trước khi Bộ Soái nhậm chức, một trăm người này vốn là binh sĩ Long Vệ Quân, nổi danh vô lại trong quân, bình thường thường không luyện tập, chơi bời lêu lổng bên ngoài, ban ngày lang thang trên đường lấy việc ức hiếp dân chúng làm niềm vui, buổi tối không ở thanh lâu thì ở đổ phường, ngày đêm không về. Hơn nữa, đám người này rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294925/chuong-994-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.