Một trăm tám mươi văn! Một trăm tám mươi văn!
Trong đầu những người vây xem đều vang vọng câu này, hai mắt nhìn chằm chằm gạo bên trong lộ ra ánh xanh, phảng phất như trong đó có một mỹ nữ mặc bikini đang đứng vậy, đâyđây quả thật là khó tin mà, thật khó làm người ta tin tưởng được.
- Được rồi, thời gian cũng không còn sớm, các vị mau mau xếp thành hàng, sắp bắt đầu rồi.
Chàng trai kia thấy mọi người ngây ra như phỗng, thế là lại kêu la lần nữa.
Bịch bịch bịch!Roạt roạt roạt!
Một tràn tiếng ồn qua đi.
Gần như trong khoảnh khắc, một con rồng người thật dài xếp thành hàng chỉnh tề ngay ngắn. Quy củ ở đây không phải là xem ai đến trước đến sau, mà là xem vận khí, cho nên bọn họ cũng không quá để ý đến thứ tự trước sau, ai ai cũng cầu trời phù hộ cho.
Sau khi xếp hàng xong, một gã đại hán bắt đầu chuyển động bánh xe quay.
Ầm ầm ầm!
Chỉ chốc lát sau, một trái bóng nhỏ bằng da “thoát” ra ngoài.Hai mắt của người đứng đầu nhìn chằm chằm trái bóng nhỏ kia, hai tay nắm chặt, nhẹ giọng hô:
- Có! Có! Có!
Chàng trai kia cầm lấy trái bóng nhìn qua, cười ha ha nói:
- Thật sự mở cửa đại cát nha. Là có!
- Hú!
Người nọ không nén nổi tiếng rít gào, kích động giơ cao hai nắm tay, tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía, người bên ngoài nếu không biết, chắc còn cho rằng gã đã rút được giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294850/chuong-953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.