Tăng tăng tăng!
Ngoài tiền công và nước sông ra thì cái gì cũng đang tăng. Vật giá đột nhiên phi mã, khiến tất cả mọi người đều thấy choáng váng. Ngay cả đám thương lái lương thực một tay đạo diễn cái vở kịch này thì cũng hoang mang lo lắng, trong lòng bắt đầu cảm thấy sốt ruột, cứ tăng thế này thì lương thực trong tay bọn họ e rằng sẽ hỏng hết cả.
Bọn họ ban đầu chỉ muốn dạy cho đám tửu lầu kia một bài học, tiện thể kiếm trác ít tiền, nhưng thật không ngờ đám tửu lầu kia không chỉ dạy lại bọn họ một bài học, mà thậm chí còn chơi bài ác hơn, bán đồ ăn sắp đắt hơn cả vàng, dân chúng đâu còn khả năng mua được nữa, chỉ còn cách thắt lưng buộc bụng mà qua ngày, một bữa cơm chia thành hai mà sống sót, cứ như vậy, kinh tế chắc chắn lại tạm thời đình trệ.Trên đại điện.
Tống Huy Tông ngồi cao trên long ỷ, trong tay cầm một miếng bánh hoa mai, cười ha hả nói:
- Trẫm từ ngày kế vị tới giờ, lần đầu tiên có người mang đồ ăn sáng tới cho trẫm, trẫm vui mừng lắm.
Câu đầu tiên mở màn buổi triều sớm khiến quần thần có chút sững sờ, không khỏi ngơ ngác nhìn nhau, ánh mắt như muốn hỏi bữa ăn sáng này rốt cuộc là ai mang tới.
Tống Huy Tông cười một tiếng rồi nói:
- Lý Kỳ.Lý Kỳ đứng ra nói:
- Có vi thần.
- Tấm lòng của ngươi, trẫm vô cùng cảm kích, nhưng cái bánh hoa mai mà ngươi mang tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294849/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.