Đám người Hồng Bát Kim vẫn chỉ là đợt sóng thứ nhất mà thôi, bọn họ mới đi không lâu, đợt sóng thứ hai, đợt sóng thứ ba theo nhau mà đến. Hai lần này Lý Kỳ căn bản không để bọn họ có cơ hội nói chuyện, nói lại một lượt những lời đã nói với bọn Hồng Bát Kim, giống như rập khuôn, trực tiếp đánh nát những lời mà những người đó muốn nói, sau đó cúi đầu, phẫn nộ, xấu hổ rời đi.
Nhưng còn chưa đợi Lý Kỳ lấy hơi, chưởng quầy Thanh Phong lâu, cũng là Hội trưởng Chính Minh Hội Tề Phong, đột nhiên phái người đưa một phong thư tới, mời hắn ngày mai đến Thanh Phong lâu tham gia hội nghị khẩn cấp.
- Ngài đi không?
Ngô Phúc Vinh nhìn Lý Kỳ hỏi.Lý Kỳ cười nói:
- Đi, vì sao không đi?
Ngô Phúc Vinh nói:
- Những người đồng hành cũng không phải là bọn Hồng viên ngoại, ta sợ bọn họ sẽ
- Ức hiếp ta?
Lý Kỳ nói thẳng ra những gì ông ta muốn nói, lại nói:
- Ngô đại thúc, thúc phải hiểu, ta có thể thắng bọn họ, không phải bởi vì ta là quan, lúc trước ta không sợ bọn họ, hiện tại thì càng không cần phải nói. Bây giờ cho dù là một nông phu mời ta đi, ta cũng sẽ đi. Cũng tốt, dù sao cũng đã lâu không tán gẫu cùng những người quen cũ này rồi, chỉ là lão hồ ly kia xuống Giang Nam, luôncảm thấy giống như thiếu cái gì đó.
Buổi sáng hôm sau.
Lý Kỳ đúng hẹn đến Thanh Phong lâu, chỉ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294800/chuong-925-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.