Lúc này, một người bỗng nhiên nói:
- Lý sư phó, bây giờ đây cũng không chỉ là chuyện riêng của ngài, mà là chuyện của mọi người chúng ta.
Lại có một có người nói:
- Phải nói là việc lớn hàng đầu của thương nhân chúng ta.
Lý Kỳ ra vẻ kinh ngạc nói:
- Oa! Chuyện lớn hàng đầu, không khoa trương như vậy chứ.
Tề Phong giơ tay lên nói:
- Lý sư phó, có lẽ ngài có điều không biết. Từ khi ngài đảm nhiệm Kinh tế tới nay, địa vị của thương nhân chúng ta rõ ràng đã được đề cao, về việc này chúng tađều cảm kích trong lòng. Nhưng, từ sau khi ngài quy ẩn, triều đình tuy chưa rút quy định cho phép con cháu thương nhân nhập sĩ, nhưng địa vị của thương nhân chúng ta rõ ràng không bằng đầu năm rồi.
Vương viên ngoại của Vương lâu tức giận nói:
- Đâu chỉ không bằng đầu năm, mà ngay cả trước kia cũng không bằng. Bây giờ những sĩ tử, sĩ đại phu kia vừa thấy thương nhân chúng ta liền chế ngạo, chúng ta chỉ có thể nhịn.
Tề Phong thở dài:
- Đung vây! Thật ra bị tổn hại nhiều nhất vẫn là những người từ quan viên chuyển thành thương nhân kia.
Lý Kỳ cau mày nói:- Đây lại là chuyện gì?
Tề Phong nói:
- Lúc trước ta cũng thông qua Thương Vụ Cục mà tuyển được vài người trướng phòng và quản sự. Ban đầu vẫn tốt lắm. Những người đó đều đọc sách viết chữ, hơn nữa, quen biết nhiều người, trợ giúp cho ta rất lớn, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294801/chuong-925-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.