Vào? Hay là không vào?
Điều này thực sự đã mang lại cho Lý Kỳ một câu hỏi khó. Nhưng nghĩ lại, vẫn nên vào, sao có thể cứ như vậy mà sợ chạy chứ. Cuối cùng Lý Kỳ quyết định vẫn nên cử ba người do thám vào dò đường trước.
Thời gian trôi qua khoảng nửa tuần nhang, ba tên do thám đó cuối cùng đã trở lại.
Một người nói:
- Khởi bẩm bộ soái, bên trong quả nhiên có cổ quái. Mặc dù chúngtôi không thấy ai bên trong, nhưng cạnh đầm lại có hơn hai trăm bếp nấu ăn, hơn nữa lửa vẫn còn ấp.
Thấy tình báo cũng không sai, họ quả nhiên đã trốn ở đây. Lý Kỳ lại hỏi:
- Ngoài những thứ đó ra, còn có manh mối nào khác không?
Ba tên thám báo đều lắc đầu.
Nhạc Phi cẩn trọng nói:
- Trên núi có thể điều tra rõ không?Một tên thám báo nói:
- Chúng tôi vốn muốn lên núi điều tra, nhưng bốn mặt trong đó đều là vách đá, căn bản không thể nào đi lên.
Ngưu Cao nói:
- Bộ soái, người nói liệu có phải họ chạy rồi không?
Lý Kỳ lắc đầu nói:
- Hơn hai trăm chiếc bếp, chí ít cũng có tới hàng trăm nghìn người. Nhưng đống lửa kia vẫn còn ấm, chứng tỏ họ vừa mới đi không lâu. Nếu như vậy, không thể để lại chút dấu vết nào. Các ngươi nhìn kỹ xung quanh xem, ở đâu có mấy trăm người vừa đi qua? Cho nên, bên trongnhất định có huyền cơ.
Nhạc Phi nói:
- Bộ soái, hay là chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294716/chuong-869-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.