Đầm Ngọc Nữ? Đây rốt cuộc là ai gửi tới? Y là muốn giúp ta hay là muốn hại ta?
Đám người Nhạc Phi nhìn Lý Kỳ trầm ngâm không nói, sắc mặt nghiêm trọng, nhìn nhau. Nhạc Phi khẽ nói:
- Bộ soái, trên mảnh vải viết gì thế?
Lý Kỳ hơi giật mình, đưa thư cho mọi người xem.
Chờ mọi người xem xong, một tướng lĩnh bỗng nói:
- Bộ soái, điều này chứng minh chính là kẻ địch cố ý muốn dẫn dụchúng ta mắc lừa, quyết không thể đi được!
Lý Kỳ gật đầu, nhưng cũng không nói gì.
Nhạc Phi nói:
- Ta lại nghĩ không phải như vậy.
Lý Kỳ ồ lên một tiếng, nói:
- Nhạc Phi, ngươi có cách gì không?
Nhạc Phi nói:
- Hôm nay trên đường chúng ta tới, ta đã quan sát rất kỹ, trong đó cómấy chỗ đều là chỗ mai phục rất tốt. Rừng cây đó chính là một trong số đó. Nếu đối phương thực sự muốn phục kích chúng ta, ban ngày họ cũng có rất nhiều lựa chọn. Nếu họ có thể lệnh cho hai ba nghìn Chiết gia quân mất tích đột ngột, cho thấy thực lực nhất định không yếu. Nếu như vậy, sao ban ngày họ lại không tấn công? Lại cứ phải chơi những cái trò mèo đó, điều này không nghi ngờ là hành động thừa.
Lý Kỳ gật đầu, nói:
- Còn có nông phu giả đó, ông ta nói cho chúng ta biết rất nhiều thông tin. Mặc dù ta không biết dụng ý của ông ta ở đâu, nhưng lại không phải là hại chúng ta. Cho nên, tạm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294715/chuong-869-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.