Cộp cộp cộp!
Ngoài cửa Chu Tước, một hàng xe ngựa thật dài đi về hướng cổng thành, phóng mắt nhìn qua, chí ít cũng mười mấy xe, hơn trăm người, trên mỗi xe ngựa cắm đầy cờ vàng, phấp phới tung bay, trên mặt viết ba chữ lớn, Ứng Phụng Cục.
- Ngừng ngừng ngừng
Một nhóm binh sĩ dưới lầu đột nhiên cản trước đội xe, ngữ điệu người dẫn đầu kiêu ngạo hỏi:
- Các ngươi đang làm gì?
Lúc này, một người đàn ông trung niên cưỡi ngựa đi trước, hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Tên sĩ quan kia không chút sợ hãi, lại hỏi:
- Các ngươi đang làm gì, từ đâu tới, đến Kinh thành làm gì?
Nam tử trung niên kia nổi giận quát:
- Mắt chó của thằng nhãi ngươi mù à, chữ lớn vậy ngươi không nhìn thấy sao, đội xe của Ứng Phụng Cục mà ngươi cũng dám cản.
- Ứng Phụng Cục thì sao?
Tên sĩ quan kia nói:
- Tần đại nhân đã phân phó, phàm làm hàng hóa ra vào Kinh thành, tất cả đều phải kiểm tra, ngươi đừng nhiều lời, mau xuống ngựa để kiểm tra.
Nam tử trung niên kia hình như lần đầu gặp phải chuyện này, không tránh khỏi mặt đỏ cả lên, cả giận:
- Tần đại nhân nào, kêu gã ra gặp ta, há đâu có đạo lý này, các ngươi phải chăng không muốn sống nữa.
- Là ta phân phó bọn họ làm vậy.
Chỉ thấy Tần Cối mặc quan phục đi qua, chỉ nam tử trung niên nói:
- Ngươi xuống trước cho ta rồi nói.
Nam tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294610/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.