Bạch Thiển Dạ nhận lấy, tùy ý buộc trên cổ, sau đó khẩn trương nhìn Lý Kỳ.
- Thế thôi à?
Lý Kỳ kinh ngạc hỏi.
Bạch Thiển Dạ sững sờ:
- Lẽ nào muội buộc không đúng?
- Trời ạ, đương nhiên không đúng, đến đây, để huynh buộc cho.
Nói xong, Lý Kỳ liền đứng dậy, gỡ tấm lụa ra, đặt xuống bàn thắt thành hai hình tam giác, sau đó cuốn thành sợi:
- Muội ngẩng lên.
Bạch Thiển Dạ ngẩng đầu.
Lý Kỳ nhìn cái cổ thon dài, trắng nõn của nàng, chậc chậc khen:
- Thất Nương, cổ của muội thật đẹp
Bạch Thiển Dạ vừa thẹn vừa mừng, khuôn mắt đỏ ửng rất là vũ mĩ, khiến Lý Kỳ nhìn mà ngứa ngáy. Thịt rắn trong bụng hắn nhất thời biến thành dục hỏa. Vội vàng thu nhiếp tinh thần, buộc khăn thay cho nàng, lại sửa sang một chút, cười nói;
- Đã thành.
Đã xong rồi? Bạch Thiển Dạ cúi đầu nhìn, vô ý thức sờ khăn lụa kia, lại không yên nhìn Tần phu nhân và Hồng Nô. Thì thấy hai người mở to mắt nhìn mình. Một cái khăn lụa đơn giản, trải qua thủ pháp thần kỳ của Lý Kỳ, đã khiến cho người ta bừng sáng.
Quý Hồng Nô không khỏi khen:
- Thất Nhi tỷ thật xinh đẹp.
Tần phu nhân cũng gật đầu:
- Xác thực không tồi.
Nghe thấy các nàng tán thưởng, trong lòng Bạch Thiển Dạ rất vui thích, ngượng ngùng nhìn Lý Kỳ. Lý Kỳ lập tức khen:
- Thất Nương, tấm khăn lụa bình thường được buộc trên cổ muội, đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294152/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.