Biểu lộ của Tần phu nhân, Bạch Thiển Dạ và Quý Hồng Nô hiện giờ như nhau một cách thần kỳ. Môi son há hốc, hai mắt đăm đăm, thẫn thờ nhìn đồng tiền kia, như bị trúng điểm huyệt vậy.
Lý Kỳ nhìn biểu lộ sững sờ của ba nàng, âm thầm cười trộm. Thực ra vừa nãy hắn chỉ sử dụng một trò ảo thuật nho nhỏ. Trò ảo thuật này đặt ở hậu thế, chỉ sợ ngay cả học sinh tiểu học cũng biết làm. Nhưng với những nữ nhân không biết ảo thuật là gì như Tần phu nhân, quả thực chả khác gì tiên pháp.
- Đáng giận, quá ghê tởm.
Lý Kỳ thấy thật lâu rồi mà ba nàng vẫn chư hồi phục tinh thần, có chút không nhịn được, vỗ mạnh bàn, lớn tiếng kêu lên.
Ba nàng bị dọa tới toàn thân khẽ run, đồng thanh hỏi:
- Sao vậy?
Lý Kỳ giận không kiềm được nói:
- Tấm khăn này thật quá ghê tởm. Chỉ sinh ra có mỗi một đồng tiền. Còn không bằng một cái hắt hơi của ta.
Tần phu nhân nhíu mày nói:
- Đồng tiền này thực sự sinh ra từ tấm khăn?
Lý Kỳ rất chân thành nói:
- Đương nhiên, không phải mấy người vừa nhìn thấy đó sao.
- Chỉ là…
Tần phu nhân vẫn không dám tin. Quý Hồng Nô tâm địa đơn thuần, nhìn đồng tiền kia, tự nhủ:
- Kỳ quái, nếu như đồng tiền mới sinh ra, vì sao lại cũ như vậy?
Má ơi, tư duy của cô nàng này cũng quá logic chút. Lần sau đại ca đổi đồng mới cho muội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294153/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.