Một mực tới canh ba, trong sự tiếc nuối, bữa tiệc tối đêm nay đã xong. Tiệc tối lần này chỉ có thể coi là trung quy trung củ. Dù thịt nướng và canh rắn kia của Lý Kỳ đã khiến mọi người mở rộng tầm mắt, nhưng do thiếu rượu nên không khí có vẻ nặng nề. Mà ngay cả đám người Triệu Giai, Cao nha nội cũng phê bình kín đáo. Bọn họ định tự chi bạc mua rượu cho mọi người, nhưng lại bị Lý Kỳ ngăn cản. Giờ chưa phải lúc uống rượu chúc mừng. Nếu vài năm sau, tất cả mọi người còn ở nơi này, thì cho dù có dùng hết toàn bộ ra sản để mua rượu cho bọn họ uống, Lý Kỳ cũng cam tâm tình nguyện.
Lý Kỳ phân phó Trần Đại Trụ cùng đại thúc đại nương kia rời đi. Sau đó lại bố trí người quét dọn vệ sinh. Làm xong hết thảy, hắn mới một mình cưỡi lừa quay về Tần phủ.
- Cộc, cộc, cộc.
Lý Kỳ gõ cửa, chưa tới một lúc, chỉ nghe két một tiếng, cửa chính được mở ra. Người mở cửa vẫn là Trần đại nương.
- Lý sư phó, cậu đã về rồi à.
Lý Kỳ cười khổ:
- Đại nương, sao lần nào cũng là đại nương mở cửa cho cháu vậy?
Trần đại nương thật thà phúc hậu cười. Hiện tại trong lòng bà ta không chỉ cảm động Lý Kỳ, mà còn coi Lý Kỳ như thân nhân của mình. Mỗi lần Lý Kỳ chưa về, bà ta đều đợi Lý Kỳ về. Vì sợ các hạ nhân khác đang ngủ, không có người mở cửa giúp hắn.
Trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294151/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.