Qua hồi lâu, Lý Kỳ mở vung, nhìn vào bên trong, nói:
- Chín rồi.
Vừa dứt lời, một cái muôi bỗng xuất hiện.
Sắc mặt Lý Kỳ xiết chặt, một tay chặn lại cái muôi, quay đầu nhìn, chỉ thấy Ngưu Cao đầy xấu hổ nhìn hắn, cả giận hỏi:
- Ngươi làm gì vậy?
Ngưu Cao ngượng ngùng đáp:
- Tỵ chức ăn thịt rắn a.
- Ai bảo ngươi đã có thể ăn?
- Không phải Phó Soái vừa nói chín rồi sao?
- Ta nói canh đã chính, nhưng không có nghĩa là có thể ăn. Đợi tí nữa.
Nói xong, Lý Kỳ liền hướng Trần Đại Trụ hỏi:
- Băng gạc chuẩn bị xong chưa?
- Chuẩn bị xong.
- Bắt đầu đi.
Trần Đại Trụ bưng nồi súp đặt lên bàn. Lý Kỳ gắp con rắn từ bên trong ra, đeo bao tay đã được trừ độc, xé thịt rắn thành những miếng nhỏ. Dùng băng gạc để lọc nước súp, sau đó đổ nước hoa cúc vào, quấy một lát mới nói:
- Ai muốn ăn?
- Ta muốn, ta muốn.
Ngưu Cao và Hồng Thiên Cửu vội vàng xông lên phía trước.
Lý Kỳ múc cho mỗi người một bát, sau đó hướng Trần Đại Trụ, nói:
- Ngươi cũng nếm thử xem. Thịt rắn chính là bảo bối với đầu bếp chúng ta. Ngươi phải học cách làm, biết chưa?
Trần Đại Trụ gật đầu:
- Vâng.
Sau đó tự múc cho mình một bát.
- Oa, thịt rắn này ăn thật ngon. Ực ực, đời này đệ còn chưa từng ăn thứ thịt nào ngon như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294150/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.