- Hồng Nô, muội hát càng ngay càng tiến bộ.
Lý Kỳ mừng rỡ cười.
Quý Hồng Nô cười yếu ớt đáp:
- Lý đại ca, là bài hát huynh dạy dễ nghe. Hồng Nô rất thích bài Hồng Đậu này.
- Muội thích là tốt rồi. Tuy nhiên, với giọng ca của muội, cho dù có tùy ý hát hai ba câu, cũng đủ khuynh đảo chúng sinh. Huynh chỉ là thêu hoa dệt gấm thôi, không đáng nhắc tới.
Lý Kỳ thấy Quý Hồng Nô lộ vẻ e lệ, cười ha hả, lại hỏi:
- Không biết muội thích hát bài nào nhất?
Quý Hồng Nô nghiêng đầu suy nghĩ:
- Thủy Điều Ca Đầu, Hồng Đậu, Sứ Thanh Hoa, Tỉnh Mộng, còn cả bài Khói Bếp nữa.
Oa! Năm bài thì có ba bài của Vương Phi. Nếu như Quý Hồng Nô sống ở đời sau, chắc chắn là fan trung thành của Vương Phi.
Lý Kỳ gật đầu, híp mắt, như đang suy nghĩ tới cái gì đó. Lại nghe Quý Hồng Nô nói:
- Lý đại ca, lúc nào huynh để cho muội tới Túy Tiên Cư ca hát?
Lý Kỳ khẽ giật mình, hiếu kỳ hỏi:
- Có chút nóng ruột rồi à?
Trước kia đối với việc tới Túy Tiên Cư ca hát, Quý Hồng Nô luôn có tâm trạng mâu thuẫn. Nhưng hôm nay rõ ràng tự động nói ra, đã khiến Lý Kỳ rất là nghi hoặc.
Quý Hồng Nô khẽ thở dài:
- Muội nợ huynh và phu nhân nhiều lắm. Muội thực sự muốn làm chút chuyện cho huynh và phu nhân. Cho dù làm những công việc dọn dẹp, giặt quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294012/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.